XUÂN, HẠ, THU, ĐÔNG, RỒI LẠI XUÂN... CHỈ VÀI TIẾNG NỮA, LÀ HẠ CHÍ!
Cơn mưa mùa hạ bất chợt ào đến. Vội vã. Cuống quýt như cái lối sống 9 - to - 5 của mình. Những giọt nước bắn tung tóe nô đùa như trẻ nhỏ, cắt ngang dòng suy nghĩ miên man trước màn hình excel đặc nghẹt số.
Đôi mắt thả vào màn mưa trắng xóa. Một khoảng trống rỗng. Mười năm khiến người ta phát hiện, ngoài ký ức kia, chẳng có gì là vĩnh cửu. Nhiều sự chia ly đã sớm khiến ta không còn bận lòng nữa. Thành phố già cỗi chẳng chuyển mình, nhưng thời gian thì không ngừng lại, mỗi một mùa hạ là một sự đổi thay.
Những thanh âm và hương mùa hè hãy vẫn còn đó. Bầu trời xanh thật xanh, và ánh nắng, vô cùng dịu dàng, đáp trên gò má của tuổi đã chẳng còn trẻ nữa. Ngày mai là ngày mai, bây giờ là bây giờ. Thả lỏng và mặc kệ, đừng để bản thân mệt mỏi, quá tải vì khối lượng công việc phải đối mặt hàng ngày. Hãy dành một khoảng thời gian để tận hưởng và nuông chiều chính mình. Nếu không, sẽ có lúc bạn cảm thấy hối tiếc bởi mùa hè thực chất là khoảng thời gian tuyệt vời nhất trong năm!